Bẩy Ngày Phiêu Lăng
Thầy Nguyễn Ngọc Đường
Hôm nay, Thứ Hai 22 tháng 10/12,
chúng tôi bắt đầu một chương tŕnh đi
tour 7 ngày thăm Canada và một số tỉnh miền
Đông Bắc Huê kỳ. Chiếc xe bus
khá đồ sộ, chứa khoảng 60 người
với va li hành lư chất đầy dưới gầm xe.
Du khách đa số là người Trung hoa, Ấn độ
và chỉ có 6 VN dắt theo một bé gái 5,6
tuổi. Tour guide là một cô Tầu rất trẻ,
chắc là sinh viên, mặt mũi sáng sủa xinh xắn, vóc
dáng thon gọn, cái miệng nhỏ xíu nhưng nói nhanh
như máy toàn bằng tiếng Tầu và tiếng Anh không hà.
Chuyến đi này thật vất vả v́ nó
hơi khác với những chuyến b́nh thường.
Số hành khách trên xe thay đổi hàng
ngày, trồi sụt bất thường nên chỗ ngồi
cũng không được ổn định, rất
bất tiện đối với những vị cao tuổi
như tôi. Lư do là tour 7 ngày nguyên con không đủ người
nên công ty đă nhận đủ loại tour, 2, 3, 4 ngày
cũng OK tuốt luốt. Ngoài ra, với giá sấp sỉ
600 một người, công ty chỉ bao thầu hotel và
phương tiện di chuyển, c̣n ẩm thực th́
mọi người phải tự lo... ên.
Ngày đầu tiên thật
chán phèo, xe bus đưa đi vớ
vẩn loanh quanh ở Thủ đô, tuy hấp dẫn
với du khách ngoại quốc nhưng lại lăng nhách
với Thầy Cô Đường v́... đă quá quen
thuộc.
Tôi đă khai
với quư vị từ đầu, đây là lần thứ
ba chúng tôi đến thăm DC, nghĩa là đă đi
hết những chỗ quan trọng rồi. Lần
này, mục đích chính là qua Canada, ngắm cảnh các thành
phố Tây như Montreal, Quebec, và vài nơi đặc
biệt như Thousand Islands, Boston...v...v... Cả những
nơi nổi tiếng như New York, Niagara falls,
Toronto...v...v... tôi cũng đă có dịp được
chiêm ngưỡng cẩn thận từ những năm xa
xôi về trước. Hồi đó c̣n phong độ, tôi
và một lũ bạn rủ nhau đi
du lịch bằng cách mướn xe và thay phiên nhau lái
từ Mỹ qua Canada rồi lại ṿng về khơi
khơi rất thoải mái, vừa vui vừa rẻ tiền.
Thực t́nh, chuyến đi chơi lần này dự tính
hơi dài cũng có lư do cả đấy. Chúng tôi tin
tưởng đă có tiểu thư
Kiều, thổ công ở DC, sẽ thân ái đưa chúng tôi
đi coi thêm vài thắng cảnh nên thơ mà những
lần trước đă vô t́nh bỏ quên. Đồng
thời nhân dịp này, mọi người như trong
một gia đ́nh, sẽ có nhiều thời gian để
vui chơi tâm sự mí nhau!
Một điều khá
tế nhị là khi xe bus dừng tại
bất cứ địa điểm nào, tất cả du
khách đều phải xuống hết và đi theo sự
hướng dẫn rất kỷ luật của cô Tầu.
Riêng chúng tôi, chẳng lẽ khùng, cứ lẽo đẽo theo phái đoàn đi ngắm ông Lincoln hay
bức tường đá đen... hoài hay sao. Tuy
"biết rồi, khổ lắm...",
nhưng ông tài xế ngoan cố không chịu cho lên xe
ngồi chờ, chắc ông sợ... khủng bố,
thiệt xui xẻo. Tối hôm đó mọi người hân
hạnh được ngủ tại hotel, loại kha khá
thuộc tiểu bang Maryland. Đối
với chúng tôi th́ ngủ hotel cũng y như ngủ ở
nhà, chỉ khác... giường thôi. V́ sự thật xe
mới ra khỏi DC có chừng hơn 30 mi, kết quả
là bữa đó phí tiền v́ đă đi du lịch... tại
chỗ, dại ơi là dại!
Hersheys Chocolate World - Ngày
thứ hai, cuộc du ngoạn bắt đầu từ sáng
sớm tinh mơ. Mới 5 giờ mà điện thoại
đă reo lên điếc tai, không dậy
cũng phải dậy vi đă lỡ dại... đóng
tiền rồi. Ngày xưa lúc kinh tế c̣n khá th́ hotel
thường cho xơi bữa điểm tâm free nhưng
nay th́ họ lờ đi, không biết tại sao. Thế là
dù bụng đói meo, mọi người
vưỡn cứ phải khăn gói nhanh chóng ra xe nếu
không muốn bị bỏ lại. Xe bus bắt đầu lăn bánh và chỗ dừng lại
đầu tiên là hăng sản xuất Chocolate lớn nhất
thế giới: Hersheys Chocolate World.
Để biểu diễn,
họ xếp đặt cho du khách, được di
chuyển trên những wagon nhỏ chạy trên
đường rầy, lần lượt thấy tận
mắt hệ thống máy móc tự động, sản
xuất chocolate từ công đoạn đầu, hạt
nguyên thuỷ, đến công đoạn chót, thành những
thỏi chocolate thơm phức, thật đáng tiền. Sau
đó du khách tự do đi xem những gian hàng bán chocolate
đủ loại, mầu sắc rực rỡ, hộp
lớn hộp nhỏ, gíá tiền thượng vàng hạ
cám, cỡ nào cũng có. Ngọc khoái cái món này
lắm nhưng cũng không dám mua nhiều v́ làm sao mang
nổi và chỗ nào để chứa. Riêng tôi, từ
thuở lập nghiệp ở Mỹ, chưa bao giờ dám
xơi cả cục chocolate cả v́ eo ơi, nó làm tôi bón
kinh khủng, và cái... món đó của tôi tương tự
như của con dê vậy, thật đáng nể ? Sau khi
nhấm nháp cà phê với một chút bánh ngọt... chocolate,
mọi người lại ra xe
để tiếp tục cuộc hành tŕnh.
Corning Museum of Glass- Xe
chạy khoảng 2 tiếng th́ đến chỗ dừng
chân thứ hai: bảo tàng viện Corning Museum of Glass
thuộc tiểu bang New York. Đây là bảo
tàng viện thủy tinh lớn nhất thế giới
chứa khoảng 45,000 vật dụng, được
chế tạo từ thuỷ tinh qua nhiều năm
lịch sử. Những nghệ phẩm này với
đủ mọi h́nh dạng, kích thước,
được sáng tạo tinh vi khéo léo,
chớp chớp như những viên kim cương thứ
thiệt, đẹp tuyệt vời dưới ánh sáng lung
linh của những giàn đèn trang trí hết xẩy.
Riêng tôi,
nếu không được giới thiệu trước
chắc không thể tưởng tượng
được những vật dụng mỹ thuật
đó lại được chế tạo hoàn toàn bằng
thuỷ tinh. Thật khó tin nhưng có
thật. Thời gian nghỉ trưa
ở đây khá lâu để mọi người xơi
lunch, mua quà tặng và chụp h́nh lưu niệm. Có một điều hơi bất ngờ là tuy
đồ bằng thuỷ tinh nhưng giá cả xem ra
cũng không phải là rẻ.
Sau khi đă no nê và nhẹ
túi, xe lại tiếp tục lăn bánh
và lần này phải di chuyển một thời gian khá lâu,
khoảng 3, 4 tiếng. Xe đă chuẩn
bị để đi thẳng một mạch ra biên
giới Canada và đoàn lữ hành sẽ ngủ đêm
tại Niagara Falls phía bên bờ Mỹ quốc. Chiều hôm đó, du khách được
thưởng thức cảnh hoàng hôn thơ mộng bên thác
Niagara nổi tiếng, mệnh danh là Ngũ Đại
Hồ? Phần tôi, sau bữa cơm tối khá
thịnh soạn, đêm nằm mơ tưởng
đến món chơi Poker, chợt tiếc hùi hụi v́ Casino
lại nằm bên bờ phía Canada, thật vô duyên nhưng
cũng được an ủi là đỡ... tốn
tiền.
Niagara Falls-Toronto- Sáng
hôm sau, ngày thứ ba trong chuyến du hành, xe
vượt biên giới chạy qua tiểu bang Ontario,
thuộc nước bạn Canada. Sau thủ tục khám xét
thường lệ, xe di chuyển và
ngừng lại bên thác thêm một thời gian khá lâu và cô
Tầu đă ưu ái cho du khách ngắm cảnh Niagara
tuyệt vời một lần nữa. Cũng
với lượng nước khổng lồ đổ
xuống ào ào như những giải lụa trắng xoá,
nhưng lần này được thưởng ngoạn vào
buổi b́nh minh và từ phía bờ Tây.
Hôm nay trời
cao xanh, bên dưới vài cụm mây trắng bay lờ
lững giống y những ḥn đảo cô đơn
chơi vơi giữa biển trời, cảnh đẹp
như tranh vẽ, như ở một cơi Tiên nào đó.
Theo
chương tŕnh, một số du khách đă mua vé xuống
tầu, đi dạo ṿng ṿng quanh hồ, để có
cảm giác là được mạo hiểm. được nghe tiếng thác đổ
ầm ầm như sấm động sát bên tai, vài vị
đă phải mặc áo mưa để khỏi
ướt cái ḿnh vàng. Những người c̣n lại, trong
đó có chúng tôi, th́ từng cặp, từng nhóm thơ
thẩn dắt tay nhau đi dạo trong
vườn cây muôn mầu khoe sắc bên hồ.
Về mùa Thu, phong cảnh
nơi xứ lạnh thật lăng mạn, nên thơ và
đẹp hết ư, Lá xanh, lá vàng, lá đỏ, lá tím
đủ mầu, một số c̣n vương vấn trên
cây, số c̣n lại theo gió thu rơi
rụng lả tả, đây đó từng đám phủ
đầy vườn cứ như ở cơi thiên thai.
Nhưng đẹp cách
mấy th́ cũng phải chia tay
để lại lên đường theo chương tŕnh
đă định. Từ đằng xa, cạnh chiếc
bus quen thuộc, cô Tầu xinh đẹp đang vẫy tay
rối rít, hối mọi người ra xe cho kịp
giờ để dạo phố ở Toronto, đô thị
lớn nhất và sầm uất nhất của Canada.
Tất cả lục tục lên xe và tài xế lần
lượt cho đi thăm những địa
điểm quan trọng như CN tower, toà nhà Quốc
Hội, toà Thị sảnh, trường Đại
học...v...v... Thỉnh thoảng lại ngừng xe cho du khách xuống ngắm cảnh và
chụp h́nh kỷ niệm.
Đến chiều
tối, xe bus đậu tại China town
khoảng một giờ để mọi người
thưởng thức cơm Tầu, trước khi
đưa về hotel an nghỉ.
Một kỷ niệm khó
quên - Trước hôm ĐH, tôi mua một máy h́nh hiệu
Canon giá 200 ở Costco để quay phim, tập múa với
K. Phương trong màn song ca Nhạc Đường Xa.
Thật ra hát nhép cũng vưỡn phải tập
để cái miệng với cái mic nó ăn
cánh mí nhau. Nếu múa nhiều th́ lại
phải tập kỹ nữa v́ đôi khi ham biểu
diễn quên mất cái mic th́ đổ nợ giống
như partner của tui vậy. Có lúc nàng mải múa
để cái mic xa miệng mà tiếng hát vẫn thánh thót
như rót vào tai là... lộ tẩy
rồi. Nhưng Thầy Đ th́ không ai biết là nhép
cả và cứ y như thật v́ tôi cẩn thận, không
ham múa như nàng, sợ...xỉu! Lúc tôi gơ vào
cái mic để giả tiếng vó ngựa cũng là nhép
nhưng vưỡn nhịp nhàng y như thật, phải
không quư vị?
Tôi mua máy h́nh
mục đích chính là sắp đi chơi xa, một tháng
bên miền Đông, c̣n quay phim để tập hát chỉ
là sự trùng hợp mà thôi. Hôm ăn
cơm Tầu ở Toronto tôi để quên túi xách trong
tiệm, mất cái battery charger nên từ bữa đó không
dám chụp nhiều nữa. Về đến
Cali hỏi giá Best Buy th́ nó đ̣i 41 đô cắt cổ.
Thằng con mách nước bảo cứ đem trả
lại Costco may ra nó quên chăng. Nhưng than
ôi nó kiểm soát kỹ lắm, thiếu đồ nó
hổng chịu đành phải mang về. Nhưng may quá, tôi lượn qua chỗ bán camera
chợt thấy máy của tôi sụt giá thêm 30 đô nữa
nghĩa là chỉ c̣n 170 thôi. Thế là tôi nghĩ ra một
cách là mua charger của Best B thế vào cái bị mất,
đem trả lại lấy 200 rồi mua cái mới
chỉ 170 th́ gần huề, quư vị nghĩ sao? Lần trả đồ này hên gặp nàng da
mầu trẻ trung, gịn gịn đứng kiểm soát. Mới đầu nàng hổng chịu v́ cái charger
mua không giống cái cũ trong hộp. Nàng
hỏi mua ở đâu, tôi khai thật là mua ở Best B.
Chắc thấy tôi dễ thương nên Nàng tươi
cười bảo đem trả lại tiệm đi.
Thú thật tiếng Anh của tôi tệ quá,
(chắc phải học thêm Cô Thu), phần nữa hơi
điếc, lại tưởng nàng hổng chịu
bảo đem về hết. Đang chán
đời định rút lui th́ nàng bảo khoan khoan chờ
trả lại tiền và người đẹp đă
trả đủ 200 cả thuế. Trời
ơi, thế nà thế lào? Th́ ra nàng tha hết,
chắc tại tôi đẹp... lăo, giống Bố nàng
chăng! Thế là tôi phây phây đem trả Best B cái charger,
mua lại cái máy h́nh mới tinh 170, đem về tặng
Ngọc 30 đô ngon lành. Hoan hô Costco. Suy
nghĩ cho rốt ráo th́ đúng là Thầy Đ ăn ở
hiền lành, người da mầu cũng c̣n thương!
Tội nghiệp, chỉ có quư vị là... gh...
thôi.
Đến đây tôi thành
thật xin lỗi quư độc giả v́ đă đi quá xa
đề tài lúc ban đầu và bây giờ xin trở
lại cái mục du lịch 7 ngày nhá.
Thousand
Islands- Hôm nay là ngày thứ tư của chuyến đi
tour. Từ Toronto, xe bus đi về hướng
Bắc, trực chỉ khu vực Thousand Islands, nơi có
hơn 1000 ḥn đảo lớn nhỏ trên sông St. Lawrence.
Chúng tôi xuống tầu, có tên là Cananoque Boat Line, nộp
mỗi người 40 đô, bao ăn điểm tâm, đi
ṿng ṿng, thời gian là 1 giờ. Tầu đi
với tốc độ chậm để du khách ngắm
cảnh quay phim chụp h́nh. Thật là cảnh
thần tiên, từ trên bong tầu, 2 tầng, nh́n ra chung quanh thấy đảo lớn,
đảo nhỏ mờ mờ trong sương khói,
nhấp nhô khi xa khi gần, cứ như lạc vào cơi thiên
thai của Lưu Nguyễn ngày xưa.
Tầu chạy đến
gần đảo, có khi chỉ thấy lẻ loi chơ
vơ có 1 nhà, có khi vài nhà, vài chục nhà, tuy nhiên tất
cả đều có lối kiến trúc riêng biệt rất
độc đáo và thơ mộng.
Máy chụp h́nh gần
hết pin nên tôi chẳng chụp được cái nào cho
ra hồn cả. Sau 1 giờ lênh đênh trên sóng
nước, du khách lại lên xe tiếp
tục đi tham quan Ottawa, thủ đô của Canada.
Thủ đô Ottawa- Nghĩ
tới Ottawa ḷng tôi lại chùng xuống, ngậm ngùi
nhớ tới bạn vàng Nguyễn mạnh Cường,
đă thất lộc cách đây vài năm. Bạn
tôi là em của Tiến sỹ Giáo dục Nguyễn quư Bổng,
đă có thời làm Giám đốc trường Quốc gia
sư phạm Sài g̣n. Cách đây gần
một chục năm, vào mùa Hè, trong một chuyến du
lịch Canada, bọn tôi đă lại thăm vợ
chồng anh tại đây và đă được xơi bún
ḅ do chính anh nấu. Thế mà nay anh đă ra
người thiên cổ, bỏ lại người bạn
đường cô đơn, anh kém tôi 6 tuổi, thời
gian qua thật quá nhanh.
Ottawa tuy là
thủ đô nhưng lại nhỏ xíu so với 2 thành
phố Toronto và Montreal. Hồi c̣n sinh
thời, bạn Cường đă cho tôi thưởng
thức món cà fê bát tại một tiệm ở đây,
cũng chả có ǵ xuất sắc cả. Quanh
quẩn chỉ có mấy cái building nổi bật tại
trung tâm như Quốc hội, Centennial Flame, Peace Tower
Monument...v...v...
Thời gian dừng chân
tại đây rất ngắn ngủi v́ c̣n phải di
chuyển thêm 2 tiếng nữa để tới Montreal,
thành phố lớn thứ nh́ trên thế giới nói
tiếng Pháp sau Paris.
Montreal- Rất
tiếc là tới Montreal, trời đă tối, không
đủ thời gian để lang thang
trong thành phố. Xe bus chỉ đưa
đến chỗ tổ chức Thế vận hội mùa
Hè năm 1976 để tham quan mà thôi. May
mắn tôi đă chụp được một bức h́nh
khá đặc biệt ở đây cho người
đẹp.
Trong thời gian đi loanh
quanh để chờ nhau ra xe, vợ
chồng tôi vào uống cà phê tại một tiệm Tây
gần đó. Lúc đó có 2 nhóm trẻ cũng
đang ngồi uống cà phê và nói tiếng Tây mí nhau.
Tôi để ư thấy cũng là tiếng Tây nhưng có những
từ phát âm hơi khác và cách dùng cũng hơi lộn
xộn không giống hồi tôi học lúc c̣n bé ở ngoài
Bắc. Sau một lúc ngồi nghiên cứu tôi mới
hiểu th́ ra nó như thế này. Hai nhóm đó thuộc 2
phe: Tây du lịch và Tây bản xứ. Dĩ nhiên căn
bản tiếng nói là phải y trang v́ cùng là Tây cả
nhưng cũng có những chỗ khác biệt nho nhỏ
như tiếng lóng, tiếng chào hỏi hàng ngày nhưng rút
ngắn...v...v... Bởi vậy đôi khi
họ căi nhau ỏm tỏi v́ không hiểu. Có một
điều tếu là: Tây chính quốc căi nhau với Tây
bản xứ, c̣n Tây thuộc đia th́ ngồi trơ
mắt ếch ra v́ nghe không kịp và chỉ hiểu lơm bơm,
rơ thật chán mớ đời, Sau khi cô Tầu đă
tụ họp được đủ số người
rồi th́ tất cả lại lên xe thẳng tới China
town quen thuộc để thưởng thức món vằn
thắn ḿ và ngủ đêm tại hotel như thường
lệ.
Quebec- Hôm
nay là ngày thứ năm trong chuyến tour 7 ngày. Chúng tôi
khởi hành đi Quebec, thành phố nói tiếng Pháp thứ
nh́ của Canada, tuy nhỏ hơn Montreal nhưng lại là
Tây đặc. Nghe đâu họ đang
vận động để đ̣i được tự
trị đấy.
Quebec đúng
là một thành phố Âu Châu đúng nghĩa và là Tây gin.
Đường phố dài ngắn ngang
dọc, lên dốc, xuống đồi tùm lum, nếu không
thuộc đường hay có bản đồ th́ rất
dễ lạc. Thành phố cổ kính, nhà
ở san sát bên nhau, cao thấp không đều, cái thụt
ra thụt dô không ngay ngắn nhưng lại có những nét
kiến trúc độc đáo riêng của nó.
Đường đi
chật hẹp, khó có chỗ đậu xe
nên đi lô ca chân là khoẻ hơn cả. Tuy
nhiên đôi khi phải lội bộ thật xa, kiếm
được chỗ ḿnh muốn quả là hết hơi.
Bữa đó tụi tôi t́m chỗ để ăn
trưa và rất vất vả. Quebec là thành phố sống
về khách du lịch, theo tôi đoán ṃ
như vậy v́ có thấy quảng cáo sản xuất cái
món ǵ đặc biệt trên thế giới đâu. Vậy
th́ các chỗ ăn chơi, nhất là các
tiệm ăn dĩ nhiên phải nhiều và phong phú lắm
nhưng chắc nó sẽ chặt đẹp thôi. Từ
chỗ đậu xe, chúng tôi thả bộ dọc theo
phố, cả 2 bên đường, tiệm ăn nào
cũng quảng cáo bằng cách viết sẵn các menu và món
ăn có giá kèm bên cạnh. Đại khái một bữa ăn cho 2 người, tối thiểu
từ 40 đô trở lên. Tôi quan niệm
đă đi chơi th́ cứ tiêu thoải mái nhưng
đừng phí phạm là được rồi.
Thật ra, hai đứa tôi chỉ ăn hết nổi
một phần theo kinh nghiệm. Nhưng vào tiệm lịch sự đâu có thể
gọi như vậy được. Thế là ta
đành đi kiếm loại ăn nhanh như Subway, Mc
D...v...v..., nhưng rất khó kiếm loại b́nh dân này
như ở Mỹ và phải đi khá xa nên vất vả. Sau khi đă no bụng, v́ hăy c̣n giờ, chúng tôi bèn
dắt nhau thả bộ ra gần bờ biển, chỗ
bùng binh nghe Đầm chơi văn nghệ. Cô Đầm c̣n trẻ, mặt mũi trắng
trẻo xinh đẹp, tôi đoán là sinh viên, không biết có
hôi... ná... không? đang hát bài Ave Maria
của Schubert bằng tiếng Tây thật hết ư.
Tiếp theo là bài "...người t́nh Clara" trong phim
Dr. Zhivago, cũng tuyệt cú mèo. Trời ơi, tiết Thu
hơi lành lạnh, gió thổi gờn gợn mơn
trớn, xa xa là biển cả sóng vỗ lăn tăn, trong
này là khung cảnh lăng mạn của một thành phố Âu
châu, lại được nghe Đầm non biểu
diễn 2 bài hát cổ điển êm dịu th́ quả là
hạnh phúc... cực kỳ. Đang thả hồn theo
tiếng hát du dương, chưa kịp mua cd ủng
hộ người đẹp th́ Cô Tầu đă lồ
lộ xuất hiện và cả lũ lại vội vàng
dắt díu nhau lên xe cho kịp giờ, Riêng tôi, ḷng buồn
vời vợi, tiếc nuối những giây phút tuyệt
vời và nhớ măi h́nh ảnh người đẹp
phương Tây, hẳn là phải thơm như múi mít!
Boston- Huê Kỳ -
Chuyến du hành của chúng tôi sắp sửa đến
giai đoạn chót và xe bus đang trên đường
trở về quê hương thứ hai, tức là Huê
Kỳ. Vào lúc xế chiều, đoàn lữ hành đă
đặt chân lên Boston, thủ đô của tiểu bang
Massachusetts Mỹ quốc. Chúng tôi
được tham quan trường Harvard rất nổi
tiếng và cổ kính. Để lấy hên cho lũ cháu nội ngoại, tôi đă chụp
bức h́nh kỷ niệm lúc Bà Ngọc đang lấy tay
chạm vào chân tượng ông Harvard, sáng lập viên của
ngôi trường lịch sử này.
Chúng tôi c̣n
được lượn qua trường MIT, nổi
tiếng thế giới về kỹ thuật cao. Sau
đó, vào buổi chiều th́ lại cơm Tầu và
lần này du khách được Cô Tầu thân ái mời
xơi một bữa ăn đặc biệt có tôm hùm mà
chỉ phải trả tượng trưng có... 28 đô
thôi.
New York City - Sáng hôm sau
ngày 28/10/12, tức là ngày thứ sáu của chuyến du
lịch, xe đưa đi ṿng ṿng mấy chỗ shopping, và
chợ như Quincy Market và buổi trưa du khách đă
xơi lunch tại đây luôn cho tiện việc... sổ sách.
Sau khi nghỉ xả hơi chút đỉnh tại chợ,
tất cả được bác tài thẳng đường
cho đi một mạch về New York City, thành phố
ồn ào, nhộn nhịp và nổi tiếng nhất
thế giới về mọi mặt. Đường
đi khá xa, măi châp tối mới tới nên mọi
người đă được đưa ngay về hotel
để nghỉ.
Sáng ngày 29/10,
ngày thứ bẩy, tức là ngày chót của tour 7 ngày, đă
có một số du khách tan hàng, go back home sớm.
Số c̣n lại chia làm 3 nhóm: nhóm đi cruise thăm Nữ
thần Tự do, nhóm leo lên Empire State Building
ngắm cảnh và đều phải móc bóp trả tiền
cả. Đặc biệt nhóm đi ṿng ṿng coi những
chỗ vớ vẩn như: toà nhà Liên Hiệp Quốc,
Ground Zero, Fifth Avenue NYC Rockefeller Center,,,v...v...
th́ free. Riêng hai đứa tôi chỉ có Empire S.B, mấy
lần trước chưa đi nên mua vé leo
lên. Thời điểm đó băo Sandy sắp đổ
tới nên khi leo lên đến tầng 82 (cao nhất 102) th́
gió lạnh kinh khủng, không dám ra ngoài coi lâu, đành
phải ḅ xuống, thế là mất toi 52 đô cho 2
người.
Trời đă về
chiều, Cô tour guide trao tận tay chúng tôi 2 vé xe bus,
đưa ra bến xe để trở về DC ngay đêm
hôm đó. Đến đây, với nụ
cười tươi tắn, Cô tuyên bố đă hết
nhiệm vụ tour guide, chào tạm biệt và hẹn
gặp chúng tôi vào những tour kế tiếp.
Băo Sandy- Đúng 6 pm, xe bus bắt đầu khởi hành trực
chỉ Thủ đô DC, và khoảng 11:30 th́ tới nơi. Hai vợ chồng cậu em đă có mặt từ
trước cả nửa tiếng v́ không muốn vợ
chồng già phải đợi giữa đêm khuya lạnh
lẽo, cử chỉ này làm chúng tôi hết sức cảm
động. Trước khi về tổ ấm,
cả hai đă ép đưa chúng tôi đi ăn đêm
tại nhà hàng Tầu c̣n mở cửa, dù chúng tôi đă kêu
mệt và hết sức chối từ. Ḷng
ưu ái và thân t́nh này không bao giờ chúng tôi quên
được.
Về đến nhà,
mở TV thấy Nhà Nước thông báo: Băo Sandy đă
đổ vào New York đêm nay, mọi xe
cộ đều phải ngừng chạy cho đến
khi có lệnh mới. Xin cám ơn Thượng Đế.
Thầy Nguyễn Ngọc Đường